Tóc Nâu

Sương Gió



Em là Sương, nên em tan trong nắng
Tôi là Gió, cứ bay mãi nghìn phương
Sương_ Gió, ta gặp nhau ở một đoạn đường
Đường Tình nhớ không tên trên trái đất...

Ngày chia tay, ngỡ nghìn năm không gặp
Thế mà Xuân, hồng áo giọt Sương trong
Tôi về bên, thổi nhẹ khúc nhạc lòng
Em óng ánh trên cánh Đào Xuân mộng...


Tóc nâu

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 26 tháng 4 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Sương Gió"